Lăng Vĩ Đình nhăn mặt nhìn Mục Thiên Biên nghĩ hôm đó anh thật sự say hoàn toàn không nhớ gì ,giờ đây Mục Thiên Biên bảo có thai thật khiến người nghe không biết làm gì
"có thai "
Mục Thiên Biên khẽ gật đầu rồi nức nở sát lại người của Lăng Vĩ Đình
"Vĩ Đình đừng bỏ rơi em và con mà "
thấy Lăng Vĩ Đình không phản gì cô ta được nước làm tới ôm chặt lấy anh rồi cười nham hiểm
(Vĩ Đình anh chỉ là của em thôi ,Hạ Tiểu Vi về thì đã sao Lăng Vĩ Đình chỉ là của mình Mục Thiên Biên này thôi )
Lăng Vĩ Đình không hành động gì nhưng chỉ buông lời nói lạnh lùng tàn nhẫn nói với Mục Thiên Biên
"phá thai đi "
Mục Thiên Biên đang vui vẻ trong kế hoạch thì bị anh tặng cho một câu khiến cô ta lạnh người ,cô ta ngửa mặt với đôi mắt đẫm nước mắt
"Vĩ Đình sao anh có thể lạnh lùng như vậy đây là con của anh mà "
Lăng Vĩ Đình vẫn lạnh nhạt nói với cô ta
"tôi không muốn nói lại lần thứ hai đâu ,phá đi"
Mục Thiên Biên đang tức tưởi trong lòng nhưng không dám biểu Hiện ra, cô ta bấm chặt vào người anh khóc lóc đủ thứ
"Vĩ Đình em không làm được nó là con của chúng ta đấy"
Lăng Vĩ Đình lạnh lùng đẩy Mục Thiên Biên một lần nữa rồi quay người vào bên trong giọng nói có phần tàn nhẫn hơn nãy
"cô tốt nhất nghe lời không thì tôi làm ra việc gì sẽ không đoán trước được đâu "
Mục Thiên Biên lần này thì không nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu/1744058/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.