Tô Xích Cảnh nhìn màn hình điện thoại, chau mày, trong đầu tự hỏi, tại sao đột nhiên Tuyệt quyết định muốn tóm thâu công ty của Lý Băng?
Cũng chưa có giao dịch gì với công ty đó! Hay là thời gian này quá rảnh rỗi nên làm việc gì cho đỡ nhàm chán?
Lắc đầu một cái, vẫn không nghĩ ra lý do, dù sao mình cũng chỉ là làm theo chỉ thị!
Không biết thế nào, trong đầu đột nhiên xuất hiện hình ảnh gương mặt tuyệt mỹ, mặc dù cô chỉ là mỉm cười, nhưng cũng đủ để khắc sâu trong lòng anh ấy . .
Tô Xích Cảnh toét miệng cười cười, tăng tốc độ xử lý đống văn kiện, nghiêng đầu sang một bên, nghêu ngao hát theo điệu nhạc quen thuộc, dáng vẻ rất hưng phấn.
Điện thoại trên bàn vang lên cắt đứt suy nghĩ của anh ta, cắn khóe miệng, cầm điện thoại di động lên nói "A lô, ai đấy?"
"Tôi là Hồ Tiểu Miểu, ngày hôm qua. . . Ngày hôm qua, anh cùng Tưởng Niệm tới bệnh viện thăm tôi, anh còn nhớ không? Tôi có việc muốn nói chuyện với anh, bây giờ anh có rảnh không ?" Ở đầu dây bên kia Hồ Tiểu Miểu ngồi trên giường bệnh, hai mắt đẫm lệ nhìn mẹ múc cháo gà từ bình giữ nhiệt ấm cho vào trong chén, trong lòng cô ấy cảm thấy đau nhói.
Nghe những lời nói đó, Tô Xích Cảnh nhíu chặt chân mày, nghĩ tới thái độ ngày hôm qua của cô ấy đối với Tưởng Niệm, những lời nói độc ác đó, cùng hành động quá khích, để ý một chút rồi nói "Có chuyện gì không? Tôi! "
"Là chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu-gap-go-tong-giam-doc-long-da-doc-ac/554049/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.