Mị Cơ khẽ nhíu mày phượng không thể nhận ra, bước lên một bước, tàn nhẫn giờ tay lên: “Bốp!”
Bạt tay nặng nề rơi vào trên mặt cô gái vừa rồi còn bất mãn kia, mọi người bị dọa sợ, tất cả đều rụt đầu không dám lên tiếng, cô gái bị tát kia lấy tay bụm mặt không thể tin được nhìn vẻ mặt bình tịnh của Mị Cơ, không dám lên tiếng nữa, để mặc nước mắt rơi đầy trên gương mặt sưng đỏ.
Tưởng Niệm lấy tay khẽ che miệng, ánh mắt hồng hồng nhìn cô gái bị đánh kia, sau đó tức giận nhìn Mị Cơ: “Sao chị có thể đánh người?”
Mị Cơ kiêu ngạo phủi phủi tay, sau đó vẻ mặt chán ghét nhìn bàn tay từng đánh người: “Cô ta nên cảm thấy vinh hạnh, tôi dùng ‘tay’, chứ không dùng súng.”
Mọi người lần nữa như bị sét đánh, thiếu chút nữa chết người!
Có người cuồng vọng như vậy sao? Học ai vậy?
Bọn họ cũng muốn đến cúng bái.
Tưởng Niệm bị tức đến thở phì phò, cả người run rẩy, trừng to mắt nhưng cũng không thể làm được gì, liếc xéo Mị Cơ một cái, sau đó thật áy náy đi về phía nữ sinh bị đánh: “Thật xin lỗi! rất đau phải không? Tôi xem---“ nói xong liền muốn nhìn vết thương của cô ta một chút, lại bị cô gái dùng sức đẩy ra, còn không có lương tâm mắng: “Chết-đi!”
Tưởng Niệm không kịp đề phòng bị đẩy như vậy, lập tức ngã ngồi xuống ghế, kêu đau một tiếng: “A-“
Mị Cơ thấy thế, mặt càng thêm nghiêm lãnh, liền muốn ra tay dạy dỗ cô gái kia, lại bị Tưởng Niệm rống:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-tinh-yeu-gap-go-tong-giam-doc-long-da-doc-ac/554008/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.