Nghe Phan Vĩnh nói như vậy, Mục Thư Du kinh hãi vô cùng, nếu thật sự liên quan đến Bạch Hồng Tín, thì trong này chứa biết bao âm mưu a.
Nàng ở trong cung cũng nghe nhiều người nghị luận, lần này Tần Thừa Thích xuất binh là ra mặt vì Kỷ quốc, Xuyên Khúc quốc đang che giấu thừa tướng Kỷ quốc Liêu Tử Bân, Bạch Hồng Tín lại là phe chủ chiến, trong này có mưu đồ gì hay không đây?
Nàng không suy tính được chuyện lớn như thế, vì vậy im lặng trong chốc lát mới nói: “Phan hiệu vệ, việc này sự tình trọng đại, chỉ có giao phó cho ngươi ta mới yên tâm.
Ngươi nhất định phải tìm hiểu mọi chuyện kỹ càng, phải nhớ kỹ thà không đánh mà lui, không nên tham đánh mà liều lĩnh, chỉ có như vậy mới có thể bảo trụ tính mạng đám người chúng ta.”
“Ty chức biết chuyện này không phải chuyện đùa, hôm nay chỉ muốn nói trước để Thái phi hiểu rõ.”
Mục Thư Du gật đầu: “Biết rồi, ngươi đã vất vả, lui xuống đi.”
Chờ Phan Vĩnh rời khỏi, trong long Mục Thư Du vô cùng lo lắng, nàng hận bản thân không thể tùy ý ra cửa, nếu không cũng có thể âm thầm quan sát tên Bạch Quảng Thanh này, đáng tiếc đây là chuyện không thể nào.
Triệu gia, Bạch gia, Kỷ quốc, Xuyên Khúc quốcrốt cuộc liên quan thế nào, thật là nghĩ không ra, đoán không được, vẫn nên để tâmTriệu gia đi, để xem có động tĩnh gì.
Vu Trung thấy Tần Thừa Thích tâm tình tốt, liền thừa dịp hắn nghỉ ngơi vừa cười vừa nói:
“Hoàng thượng xem tấu chương đã nửa ngày, hãy nghỉ ngơi một chút đi, Ngọc thục nghi phái người đến nói nàng ấy đã nấu chút thuốc bổ, Hoàng Thượng có muốn hay nếm thử hay không, nếu không thích nàng liền đem đi tặng người khác.”
Tần Thừa Thích trong lòng đang suy tính, thuận miệng nói: “Để cho nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dinh/2313361/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.