Vu Trung tự mình đem cháo và điểm tâm bày trước mặt Mục Thư Du, cười híp mắtnói: “Thái phi thừa dịp còn nóng ăn một chút, bữa tối còn phải đợi một lát nữa mới tới, ngài đừng để đói bụng, nghỉ ngơi lâu như vậy nên uống một chút cháo trước cho thấm giọng rồi hãy ăn điểm tâm.”
không hổ là người hầu hạ bên cạnh Tần Thừa Thích, chỉ mấy câu nói đó đã làm cho người ta cảm thấy được quan tâm, Mục Thư Du nói với Vu Trung: “Đại tổng quản, canh tránh thai...”
“Thái phi không cần vội, chờ ngài dùng xong điểm tâm uống cũng không muộn.”
Mục Thư Du lúc này mới yên tâm cầm lấy một khối điểm tâm bắt đầu ăn.
Tần Thừa Thích xem tấu chương trong tay, thỉnh thoảng liếc nhanh Mục Thư Du, nữ nhân trong cung ăn cái gì cũng đều là miệng nhỏ nhai kĩ nuốt chậm, Mục Thư Du mặc dù cũng ăn rất văn nhã, nhưng nhìn xem bộ dáng kia cũng làm cho người khác cảm thấy ngon miệng, Tần Thừa Thích nhìn trong chốc lát cũng có cảm giác đói bụng.
Mục Thư Du đang muốn cầm khối điểm tâm thứ hai thì thấy Tần Thừa Thích đi tới, vì vậy vội vàng đứng lên, Tần Thừa Thích đưa tay ngăn lại, cười nói: “không cần đứng lên, trẫm nhìn thấy nàng ăn ngon miệng nên cũng đói bụng một chút.”
Vu Trung vội vàng đỡ Tần Thừa Thích ngồi xuống: “Hoàng thượng, nô tài cho người mang cháo lên cho ngài.”
“không cần, trẫm thấy trong chén của Thái phi cũng còn nửa bát, trẫm cũng khôngphải là rất đói bụng, như vậy là đủ rồi.” Tần Thừa Thích nói xong liền cầm bát cháo Mục Thư Du để ở một bên lên ăn.
Vu Trung đứng ở phía sau nhìn thấy vậy không khỏi trừng mắt hé miệng, Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dinh/2313336/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.