*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Ta...” Mục Thư Du đáp không được.
“Ta không vội, nàng ngẫm lại đi, không cần phải khó xử chính mình, nếu trong lòng nàng có ta, ta có thể chờ.” Ánh mắt Bạch Quảng Thanh lại trở nên kiên định.
Mục Thư Du vội la lên: “Ngươi ngàn vạn không cần như thế, hay là mau chóng tìm cônươngh gia thế trong sạch lập gia đình đi, trên đời này còn rất nhiều cô gái khôngtham mộ hư vinh, ngươi cũng đừng để tâm vào chuyện vụn vặt, ta cũng vậy khôngkham nổi tội danh này cả đời đâu.”
Thay vì dây dưa không ngừng, không bằng hoàn toàn kết thúc, chính nàng cũng xác thực không xứng với Bạch Quảng Thanh, tri kỷ có thể làm, phu thê hay là thôi đi.
Bạch Quảng Thanh nhìn thẳng Mục Thư Du: “Mọi người có chấp niệm, ta không biết tâm ý nàng vì sao lại thay đổi, nhưng ta sẽ không thay đổi, ta làm chuyện này cũngkhông có quan hệ gì với nàng, nàng không cần lo ngại càng không cần lo chuyện lưng đeo tội gì, ta đi về trước.”
Bạch Quảng Thanh nói xong liền dừng bước lại, đưa mắt nhìn cỗ kiệu của Mục Thư Duđi xa.
“Bạch công tử, Thái phi và ngài dù sao thân phận có khác, người bình dân áo vải tóm lại không thể cùng hoàng thân quý thích lui tới quá nhiều, ngài hãy lưu ý nhiều hơn, nếu không thanh danh của Bạch thừa tướng cũng bị liên lụy theo. Ai cũng có thể nóinhưng chỉ có chuẩn bị đầy đủ năng lực mới có thể bảo vệ Thái phi khỏi nỗi khổ do lời đồn đại gây ra.”
Bạch Quảng Thanh cười khẽ: “Tưởng hộ vệ lời nói này cũng là truyền ý chỉ Hoàng thượng?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dinh/2313324/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.