Giữa cuồng phong mưa rào, Mục Thư Du đột nhiên cảm thấy thân xe chấn động, lúc này làm sao có thể gấp rút lên đường chứ, nhất định phải dừng lại mới được.
Lúc này Như Lan Như Ý cũng cảm thấy không thích hợp, ba người nhìn nhau một cái, Như Ý cẩn thận vén rèm cửa sổ lên tạo một kẽ hở, mặc dù là như thế nhưng trong xe cũng đã ướt một mảng lớn, gió thổi vào làm cho ba người run lẩy bẩy, Như Ý hắng giọng gọi Lý thị vệ, âm thanh trong nháy mắt bị dông tố lấn át hết, đúng lúc này ngoài cửa sổ xuất hiện một khuôn mặt làm cho cả ba cùng giật nảy mình.
“Thái phi, vừa rồi chúng ta dừng xe ở chỗ địa thế thấp, đất quá xốp, thuộc hạ sợ ngộ nhỡ sạt lở đổ sụp lên xe ngựa thì không ổn, chỉ có thể đi tiếp về phía trước, người phía sau cũng đang tìm kiếm, chắc hẳn sẽ tìm ra chỗ trú ngụ.” Lý Bác Kiến nói như gầm lên.
Mục Thư Du lúc này mới yên tâm gật đầu, Lý Bác Kiến liền lui ra.
Mục Thư Du chủ tớ ba người ngồi ở trong xe, chỉ cảm thấy càng ngày càng lắc lư, cuối cùng xe cũng từ từ ngừng lại.
Lý Bác Kiến xuất hiện lần nữa nhưng lại đem cửa xe mở ra: “Thái phi, phía trước có núi đá bị sạt lở, kính xin Thái phi chịu chút ủy khuất chút thay áo vải này để tiện hành tẩu.”
Y phục này đã sớm chuẩn bị xong, nếu không đội ngũ hơn trăm người đều mặc trang phục hộ vệ khôngkhỏi vô cùng chói mắt.
Chuyện cho tới bây giờ, Mục Thư Du cũng không có biện pháp mà bắt bẻ, để Như Lan nhận y phục, ba người ở trong xe thay quần áo,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dinh/2313301/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.