Vân Khanh nhìn nam tử vừa đi đến kia, đáy mắt có chút sắc lạnh, người này là phò mã của Thất công chúa, là trưởng tử một gia tộc lâu đời, Lê gia, cũng là lãng tử phong lưu nổi danh kinh thành, lúc trước khi mới gặp Thất công chúa cũng mặt dày mày dạn, liều mạng theo đuổi, náo đến kinh thành người người đều biết, còn thề thốt sửa đổi phong cách lãng tử dạo thanh lâu của mình, ở trước mặt Lê Lão gia khóc nói muốn ăn năn hối cải, nếu không cưới được Thất công chúa, hắn cả đời sẽ suy sút không dậy nổi, không còn tâm tình làm bất cứ chuyện gì, làm cho Lê Lão gia xúc động sâu sắc, tự mình hướng Bệ hạ cầu hôn.
Mà hành động này của hắn, cũng khiến Thất công chúa cảm động, khả năng Hoàng gia nữ tử có thể lựa chọn hôn sự cho chính mình rất nhỏ, Lê gia gia thế coi như không tệ, Minh Đế thấy vậy, cũng đáp ứng mối hôn sự này.
Ai ngờ, năm đầu tiên gả đi, Lê Phò mã quả thật là đối với Thất công chúa sủng ái có thừa, nhưng sau một năm, liền ngựa quen đường cũ, hiện nay hắn cưới Thất công chúa được chừng hai năm rưỡi, trong nhà đã nạp thêm ba tiểu thiếp, mỗi ngày lưu luyến thanh lâu trắng đêm không về.
Thất công chúa lúc đầu còn tức giận rơi lệ, đi đến trước Minh Đế cáo trạng, Minh Đế còn có thể kêu Lê Lão gia đến răn dạy một chút, Lê Lão gia bị Hoàng đế nhắc nhở, tự nhiên trở về sẽ mắng Lê Phò mã, nhưng Lê Phò mã bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470680/chuong-332.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.