"Con xem, hiện tại nên làm thế nào bây giờ, phụ hoàng con rõ ràng đã ghi bụng chuyện này trong lòng, hơn nữa thị vệ lại là người do con thống lĩnh, đáy lòng hắn khẳng định sẽ nghĩ như vậy, chúng ta có nên tìm một người chịu tội thay, giải quyết dứt điểm chuyện này hay không?!" Hoàng hậu nắm chặt khăn trải bàn, nội tâm loạn thành một đoàn.
Tứ hoàng tử tay phải gắt gao nắm tách trà hoa sen mạ vàng trên bàn, lơ đang xoay tròn, mím môi, khóe miệng lộ ra nụ cười sắc bén "Không thể. Nay phụ hoàng mặc dù hoài nghi, nhưng ông ấy cũng sẽ nghĩ, có phải hay không những người khác đã cố ý dựng lên một nàm kịch như vậy, khiến ông ấy nghi ngờ con. Nếu như lúc này chúng ta lại có hành động, ngược lại sẽ khiến cho ông ấy chú ý, chỉ cần không cẩn thận lộ ra dấu vết gì, chắc chắn sẽ đem đầu mâu chỉ hướng chúng ta, đến lúc đó làm cái gì cũng không kịp rồi."
Hoàng hậu đối với sự phân tích của nhi tử tỏ vẻ đồng ý, tiếp lời "Vậy chúng ta đây liền cái gì cũng không làm, mấy ngày nữa sẽ quay về phương Bắc, đến kinh thành thì mọi chuyện sẽ tốt thôi."
Tứ hoàng tử ánh mắt chớp động, trầm ngâm không nói, bên ngoài truyền đến thanh âm của cung nhân, Mễ ma ma cùng hoàng hậu liếc mắt nhìn nhau, liền bước nhanh đi ra ngoài, một lát sau, vòng trở về, trước tiên liếc nhìn sắc mặt của hoàng hậu, mới mở miệng nói: "Bệ hạ đã tới Thẩm gia thăm Thẩm tiểu thư rồi."
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470606/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.