Trên bầu trời đêm vô số pháo hoa nở rộ, lập tức đêm tối đã bị đủ thứ ánh sáng màu sắc rực rỡ xua đi, như một ngọn đèn treo lơ lửng giữa không trung, mà chủ nhân của ngọn đèn ấy, đang đưa mắt nhìn xuống dòng người đang xôn xao hoảng loạn.
Đám thị vệ mặt mang sát khí đã lao ra khỏi Lâm Giang lâu, đẩy đám người đang hô hoán kinh hoàng ra, hướng về phía tên thích khách kia chạy tới, bầu không khí hân hoan náo nhiệt mới vừa rồi trong chớp mắt đã tiêu tán, chỉ còn lại từng đợt tiếng kêu hoảng hốt, tiếng giày chạm đất rầm rập của thị vệ, cùng tiếng la hét ‘bắt lấy thích khách’.
Ở trước mắt bao người, tên thích khách kia sau khi bắn một mũi tên, trực tiếp rút ra chủy thủ, cắt yết hầu tự sát, đến lúc bọn thị vệ tiến lại, chỉ còn là một khối thi thể.
Mà bên này ở góc độ Minh Đế đang đứng, có thể nhìn rõ một màn tên thích khách kia tự sát, nhất thời trong lòng giận tím mặt, quay đầu liền nhìn thấy Vân Khanh té trên mặt đất, lại càng thêm phẫn nộ, cả giận nói: "Ngự y đâu, như thế nào còn chưa tới?"
Ngự y không được an trí ở Lâm Giang Lâu, mà là ở một Tiểu Lâu nhỏ bên cạnh, khi Minh Đế ra mệnh lệnh đầu tiên, bọn thị vệ đã chạy nhanh đi mời ngự y, chính là trong lòng Minh Đế bị một màn tự vận của tên thích khách kia chọc giận, cho nên càng thêm hối thúc.
Mà hoàng hậu sau khi nghe được Minh Đế gầm lên giận dữ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470604/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.