Edit: Khánh Linh
Beta: Ishtar
Thải Thanh nhìn hai người đi đằng trước, lặng lẽ đè thấp giọng: “Thanh Liên, trong học viện có phu tử trẻ tuổi như vậy sao?”
Thanh Liên nhìn bóng lưng màu trắng kia, lắc đầu: “Ta cũng không biết, hình như có rất ít phu tử trên học đường vừa trẻ vừa đẹp mắt như vậy. Nhưng tiểu thư học ở Bạch Lộc thư viện, có lẽ không giống với mấy chỗ khác.”
“Nếu có phu tử như vậy, đi học nhất định rất tốt.” Thải Thanh mang vẻ mặt mơ ước, nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Ngự Phượng Đàn, nhớ tới khoảnh khắc lúc hắn vừa bước ra từ dưới tàng cây lúc nãy, thật đúng là không có một từ nào trong vốn từ ngữ mà nàng biết có thể diễn tả một cách thích hợp được. Nàng thầm nghĩ, nếu về sau cô gia của tiểu thư cũng đẹp mắt như vậy thì tốt rồi.
Trong lúc Vân Khanh khó chịu mà Ngự Phượng Đàn thì tâm trạng vô cùng tốt, mọi người tiếp tục đi dọc theo dòng suối nhỏ xuống phía dưới. Càng về sau, khi dòng suối này dần dần nhập lưu với những dòng suối nhỏ khác, bắt đầu mở rộng ra và trở nên sâu hơn để hình thành một dòng sông nhỏ, thì cánh rừng mà Vân Khanh nhắc tới lúc nãy xuất hiện ngay trước tầm mắt mọi người.
Vân Khanh ngừng lại, nói với Ngự Phượng Đàn: “Ngươi cam đoan sẽ không rêu rao việc hôm nay gặp ta ở chỗ này chứ?” Nếu chuyện này bị đám “hoa đào” của hắn biết được thì không biết còn gây khó dễ cho nàng đến mức nào nữa đây.
“Đương nhiên sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470460/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.