Edit: Khánh Linh
Beta: Ishtar
Ngự Phượng Đàn thấy nàng cười rạng rỡ với mình thì nhất thời ngây người ra, nhưng ngay kế tiếp, mặt hắn lại hứng trọn cả một ống nước tạt đến. Nước đọng trên lông mi, lông mày, cánh mũi, miệng và nguyên một vạt áo trước ngực. Hắn đưa tay lên vuốt mặt rồi nhìn Vân Khanh đang ngồi xổm bên dòng suối nhìn hắn với vẻ đắc ý, trong tay vẫn còn cầm cái gì đó dùng để múc nước, nói với vẻ vui sướng hài lòng: “Phu tử à, ta không cố ý. Thật sự xin lỗi nha.”
Thải Thanh và Thanh Liên lập tức nghẹn họng. Hôm nay tiểu thư làm sao vậy, cố ý tìm đồ đựng đi tạt nước phu tử, chứng cớ còn cầm rành rành trong tay thế kia mà còn nói là không phải cố ý, bộ người ta mù à. Hoàng Tiểu Muội tuổi còn nhỏ mà lúc này cũng cảm nhận được không khí có chút kỳ lạ, nhảy lên cạnh bờ ngồi trên cỏ nhìn hai người giằng co.
Ngự Phượng Đàn bị hắt nước đầy mặt, cố ý lầu bầu: “Như vậy là không được. Hành vi thế này được xem là không tôn sư trọng đạo. Nếu hôm nay ta bỏ qua cho nàng, phu tử khác mà biết được thì nhất định sẽ nói ta quá nuông chiều đệ tử.”
Phu tử nào mà biết được? Hắn không nói thì có ai khác biết được chứ? Muốn dùng chiêu ‘rung cây dọa khỉ’ mà uy hiếp nàng đấy à, nàng không sợ đó thì sao. Nàng đứng dậy, cười nhạo nói: “Ngươi muốn thế nào, nói ra nhanh đi!”
Thật sự là không hiểu được nha, vì sao Khanh Khanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470459/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.