Beta: Ishtar
Vi Trầm Uyên đợi hai cỗ kiệu biến mất ở đầu thôn, mới quay đầu vào phòng, Tần thị lúc này đã muốn ngừng ho, tựa vào đầu giường sắp ngủ, Vi Trầm Uyên nhẹ tay nhẹ chân bước qua, muốn đỡ bà nằm xuống, không ngờ vừa đến gần, Tần thị liền mở mắt ra, nhẹ giọng hỏi: "Thẩm phu nhân các nàng đi chưa?"
"Đã đi rồi." Vi Trầm Uyên nói: "Nương nếu mệt, mau mau nằm xuống, tránh cho cảm lạnh."
Tần thị lắc đầu, nhìn nhi tử gầy như cây trúc trong gió ở trước mặt, thở dài nói: "Đều là nương sức khỏe không tốt, để con chịu khổ rồi."
"Nào có, phụng dưỡng nương là chuyện nhi tử nguyện ý làm, cam tâm tình nguyện làm." Vi Trầm Uyên cười nói: "Nương lại suy nghĩ nhiều rồi, hơn nữa hiện tại Thẩm phu nhân nguyện ý giúp chúng ta, về sau thuốc của nương sẽ không bị ngừng nữa, sức khỏe sẽ như vậy mà tốt hơn"
"Con cứ thế mà cam tâm tình nguyện nhận sự giúp đỡ của người khác?" Tần thị sắc mặt bỗng nhiên nghiêm lại, tuy rằng vẫn là gương mặt bệnh tật, nhưng lại có vài phần uy nghiêm.
Vi Trầm Uyên lập tức nói: "Không có, nhi tử đã nói, là mỗi một khoản bạc đều ghi rõ vào sổ, ngày sau nhi tử trưởng thành, nhất định một đồng không thiếu trả lại cho Thẩm gia."
Thấy hắn nói như vậy, Tần thị trong lòng thở dài nhẹ nhõm một hơi, bà chỉ sợ nhi tử cho rằng trên đời này những sự trợ giúp kia đều theo lẽ thường mà làm, thanh âm liền mềm mỏng nói: "Con biết làm như vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470455/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.