Mọi người bị hấp dẫn, không tự chủ được, trước cửa viện, một gã nam tử đi tới, nhìn thấy đầu tiên đó là một thân áo dài trắng tinh, áo dài mà phiêu dật khác với người đương thời, cổ tay áo thêu hoa văn rồng cuộn màu tím, lay động theo bước đi của hắn, tơ lụa thượng hạng giống như nước chảy không ngừng, giống như trong tiên cảnh, mang vài phần xa hoa, lại nhìn thấy mày kiếm hơi nghiêng, cho thấy thái độ phong lưu, lông mi đẹp đẽ ngạo nghễ cong lên, một đôi mắt hẹp hơi nghiêng lên khiêu khích, con ngươi chuyển động, thủy quang lấp lánh, cặp con ngươi đen tuyền và đôi mắt yêu mị phối hợp rất hài hòa, hình thành một loại phong tình vừa yêu quái vừa thần tiên.
Mái tóc dài đen sẫm chỉ cài một cây trâm gỗ màu nâu, đơn giản mộc mạc, nhưng Vân Khanh lại phát hiện, đó là âm đàn ngàn năm, một cây trâm này đã có giá nghìn vàng, giá trị hàng vạn hàng nghìn châu ngọc mà không chút nào phô trương. Âm đàn ngàn năm đó làm nổi bật mái tóc càng thêm đen như mực, giống như ba nghìn nước chảy xuống, có chút tùy ý, có chút phân tán, lại khiến người ta không thể coi thường sự tồn tại của hắn.
Hắn giống như mang theo ánh nắng ban mai đầu tiên, phá vỡ tầng tầng lớp lớp tối tăm, đưa ánh sáng đến mọi người, nhưng lại không thể không nheo mắt, đề phòng bị phong thái chiếu sáng đến chói mắt.
Tuyệt sắc như thế, tao nhã như thế, liếc nhìn một cái cũng hút mất hồn phách người ta rồi.
Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470401/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.