Nàng ngẩng đầu, nhẹ nhàng mỉm cười, đôi lông mày nhíu lại như mang theo một tia khó hiểu hỏi: “Chương tiểu thư nói lời này thật là đáng ngạc nhiên, cưỡi ngựa bắn tên đều là môn học mà thư viện đề ra, có người có thể báo danh thì tất sẽ có người học, vì sao ta báo danh lại là thô lỗ, chẳng lẽ Chương tiểu thư từ trước đến nay đều cho rằng hai môn này không thể mở ở nữ tử học đường? trong lòng bất mãn với Khôn đế vì mở ra hai môn này sao?”
Trên đầu bị quy kết như vậy, Chương Huỳnh tực giận đến nghẹn lời, nàng ta vốn nghĩ sẽ đả kích được Thẩm Vân Khanh, ai ngờ người trước mắt vốn thanh cao kiêu ngạo từ lúc nào trở nên mồm miệng sắc bén như thế, vừa mở miệng đã đem Khôn đế nói ra, nàng ta làm sao dám nói khai đế nữ quốc nói bậy, lại nhìn thấy xung quanh có nhiều nữ đệ tử khác, nàng ta không thể xuống nước, nhất thời mày liễu dựng thẳng, quay sang quát mắng Vân Khanh: “Ngươi cũng chỉ là thương nhân chi nữ, nhìn thấy ta còn không dập đầu quỳ lạy mà dãm mở miệng phản bác.”
Nàng ta nói như thể đấy là điều đương nhiên, khí thế kinh người, đôi mắt như càng mở to, dường như đang dần thành hình tròn.
Vi Ngưng Tử thờ ơ lạnh lùng nhìn mọi chuyện đang dần phức tạp, hình như cô gái đôi co với Vân Khanh nhất định có thân phận rất cao, nếu không cũng sẽ không thể đàng hoàng buông lời thóa mạ Thẩm phủ, phải biết rằng, Thẩm gia ở Dương Châu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470400/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.