Vi Ngưng Tử nghe Tạ di nói, trong lòng giật thót, tay không tự chủ mà tăng lực đạo, Tạ di cau mày: “Nhẹ tay thôi.”
Tâm tình Vi Ngưng Tử lúc này thực sự kích động, nàng ta ở cùng Tạ di, cũng nghe chuyện về Tạ thị, nhưng phần lớn thời gian đều là Tạ di nói xấu Tạ thị trước mặt nàng, nói Tạ thị giả nhân giả nghĩa, khẩu phật tâm xà, nhưng chưa bao giờ nghe về chuyện hôn phối, động tác chậm lại, cúi đầu nhìn cái gáy của Tạ di, cố gắng kiềm chế tâm trạng hỏi: “Nương, lúc trước đã xảy ra chuyện gì? Chẳng lẽ lúc trước phải gả đến Thẩm gia là người sao?”
Lực đạo trên vai vừa phải, chỗ được xoa bóp cũng rất thích hợp làm tâm trạng Tạ di cũng tốt lên, bà ta thoải mái tựa lưng vào ghế ngồi, đáy mắt ánh lên tia sáng khôn khéo, một lúc sau mở miệng nói: “Đó là dĩ nhiên, trước đây người tỷ phu nhìn trúng là nương, đến phủ cầu hôn cũng là nương, Tạ Văn Uyên nghe thấy có người đến phủ cầu thân, ỷ mình là đích nữ, lén lút trốn sau bình phong nhìn trộm, kết quả là vừa nhìn thấy tỷ phu, sống chết đòi gả đi, từ nhỏ cha đã đối xử với bà ta bất công, thấy bà ta ở nhà khóc lóc đòi chết, cũng không còn cách nào khác, đành chấp nhận gả bà ta đến đây.”
Tạ di vừa mới bắt đầu còn nói nhỏ, về sau càng nói càng kích động, ngồi thẳng dậy, Vi Ngưng Tử nhích dần về phía trước, nghe rõ đầu đuôi câu chuyện, sắc mặt hiện lên giận dữ, tất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470397/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.