Nào ngờ lão phu nhânlại không giúp đỡ bà như bà mong muốn, mà lại chậm chạp nói: “Mặc dù hai người các ngươi ở tại Cúc khách viện là hơi rộng, nhưng con dâu đã sắp xếp như vậy, rộng rãi một chút cũng tốt, như thế mới yên tĩnh.”
Trong lòng Vân Khanh không nhịn được mà tán thưởng, câu đầu tiên của tổ mẫu đã bóp méo lời nói của Tạ di. Lúc này, cách nói cay nghiệt của tổ mẫu không nhằm vào mẫu thân mà là nói với Tạ di, hình tượng nhất thời trở nên dễ gần hơn trước. Tạ di sẽ không được, đối với người coi trọng mặt mũi, lại hay mang thù, còn là lão nhân hay mê tín, việc chim khách chết vừa rồi cũng đủ để lão phu nhân đem những câu từng nói quăng lên chin tầng mây, chỉ sợ đồ tang trên người hai người sẽ xung khắc với mình, sắp xếp ở cách càng xa càng tốt.
Bỗng nhiên, lão phu nhân suy nghĩ một chút rồi ngẩng đầu nói tiếp: “Bên cạnh hai người đúng là không có lấy một người để hầu hạ, cũng thật bất tiện.”
Lúc Tạ di đến Dương Châu liền đem tất cả những thứ ở kinh thành có thể bán đều bán hết, kể cả nha hoàn, bà tử, sai vặt đều đem phát mại đổi thành ngân phiếu, chỉ để lại một ít cửa hàng ở Dương Châu vốn là của hồi môn. Hai người họ đã quyết tâm sau này đến Dương châu ăn của Tạ thị, mặc của Tạ thị, dùng của Tạ thị, tóm lại tất cả đều do Tạ thị chịu trách nhiệm.
Editor có lời muốn nói: Té ghế với độ vô sỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dich-nu/1470396/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.