Thẩm Lập Ngôn trở về không bao lâu, kỳ thi Hương bắt đầu. Nghe Thẩm Ngọc nói, Đan Niên biết được kỳ thi lần này tổng cộng có đến ba phần. Phần thứ nhất là thi binh pháp, dựa theo yêu cầu đề bài để trình bày cách bố trí một đội quân và phương thức hành quân. Phần thứ hai là diễn luyện trên sa bàn*, một vị tướng lãnh giấu mặt sẽ thiết trí địa hình và quân đội hai phe, mô phỏng một chiến trường thật sự, để khảo nghiệm năng lực đánh giặc thực tế của thí sinh. Phần cuối cùng là thi võ, không phân chia loại vũ khí sử dụng, trận này mọi người phải dựa vào bản sự riêng.
* Sa bàn = mô hình thu nhỏ
Đan Niên cảm thấy loại cuộc thi thế này có chút không đáng tin. Văn và võ vốn dĩ không thể chia ra cái nào quan trọng hơn cái nào. Vậy mà thi văn lại có hai phần, còn thi võ thì chỉ có một hồi. Những binh lính ngày xưa nhập ngũ từ tầng dưới chót, suốt mấy năm trời cố gắng lăn lộn bò lên trên, làm sao hiểu được mấy thứ văn vẻ này. Nhưng những người này phần lớn kinh nghiệm phong phú, am hiểu hành quân đánh giặc. Rốt cuộc, họ lại vì kiểu thi cử thế này nên không thể thăng tiến. Đây cũng là lý do nhiều năm qua võ tướng Đại Chiêu điêu linh như vậy. Ở đâu ra nhiều người văn võ song toàn vậy chứ!
Đan Niên thương lượng với Thẩm Ngọc, hôm thi võ, nàng sẽ đến giáo trường xem Thẩm Ngọc tỷ thí, nhưng bị Thẩm Ngọc quả quyết cự tuyệt. Thẩm Ngọc vỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409934/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.