Lão Trịnh phục hồi tinh thần lại, cười khan nói: “Tiểu thư Đan Niên làm cái gì vậy a, chuyển ra ngoài thì ngài và Nhị phu nhân ở đâu a? Nhị gia và A Ngọc thiếu gia sắp trở lại rồi, Đại bá mẫu biết giải thích với bọn họ thế nào a?”
Đan Niên nghĩ đến mình sắp được chuyển ra ngoài, tâm tình rất tốt, không muốn lại nhiều lời với lão Trịnh, “Ngươi không cần quan tâm chuyện này. Nếu Đại bá mẫu thực sự từng suy xét đến việc phải giải thích với phụ huynh ta thế nào, thì đã không làm ra loại chuyện khi dễ người khác bẩn thỉu như vây, vô duyên vô cớ khiến người ta xem thường! Ngươi đem lời của ta chuyển đến cho Đại bá mẫu là được, ta và nương của ta có thế nào cũng không dám làm phiền các ngươi.” Dứt lời liền khoát tay, bảo lão Trịnh đi trở về.
Lão Trịnh tâm tình vạn phần phức tạp cầm chìa khóa chạy lấy người, vừa đánh xe vừa lắc đầu thở dài, mỗi lần lão tới nhà Nhị gia liền không có chuyện tốt. Lão giờ như Trư Bát Giới, từ trong đến ngoài đều không được lòng người, lúc trở về mà nói chuyện này cho Đại gia và Đại phu nhân nghe, khẳng định lại bị trách móc một trận.
Lão Trịnh vừa rời đi không lâu, Tiểu Thạch và Phùng chưởng quầy liền vội vàng đánh xe đến, giúp đỡ các nàng đem hành lý lên xe ngựa. Tuệ Nương và Đan Niên khóa cửa xong liền lên xe ngựa, Đan Niên vén mành lên, nhìn thoáng qua lần cuối căn nhà mình đã ở suốt một tháng, khe khẽ thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tu-dan-hoa/409895/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.