“Linhlinh...”Lúc di động vang lên, không cần nghĩ cũng biết là ai.
“DuyệtDuyệt, hôm nay trở về nhà sớm một chút, anh đã hỏi bác sĩ rồi, ba có thể xuấtviện, buổi tối anh sẽ đi đón ba mẹ! Em ở nhà chuẩn bị một chút nhé!”
“Được!”Có lẽ ba mẹ sớm rời đi cũng không phải là một ý tưởng tồi!
Kếtthúc cuộc gọi, tôi nhìn Đường mẫu. “Mẹ, con có việc phải đi trước!” Tôi đứnglên, nhìn Đường Tỉ Lễ đang “vui vẻ” ở một bên. “Chuyện của cậu, con sẽ khôngnói, có thời gian rảnh, con sẽ liên lạc với mẹ sau!”
Đườngmẫu gật đầu, trên mặt hiện lên một chút buồn bã, thở dài, bước đến, kiên nhẫnnói gì đó với Đường Tỉ Lễ, hắn ta giống như một đứa trẻ mân mê miệng, phủiphủi, lực mạnh đến nỗi suýt nữa làm Đường mẫu ngã sấp xuống.
“Mẹ!”Tôi cuống quít chạy tới, đỡ lấy thân mình lảo đảo của Đường mẫu. Đường mẫu lắcđầu, cười với tôi: “Không sao, cậu vẫn như vậy!”
“Mẹ,cho dù cậu như bây giờ... Nhưng cậu vẫn là một người đàn ông trưởng thành cósức khỏe, mẹ phải cẩn thận, nếu không, chúng ta tìm riêng một người chăm sóccho cậu!”
“Khôngcần... Tiểu Phi, nhiều người nhiều miệng, nếu để Diệc Diễm biết...” Đường mẫubiến sắc, kích động xua tay! Thấy bà ấy kinh hoàng như thế, tôi đành thỏa hiệp:“Con biết rồi, về sau sẽ nói, con đi đây, mẹ!”
Đúngvậy, hiện tại chúng tôi đều phải trốn tránh một người, một người tôi yêu...chồng tôi!
Buổitối, Đường Diệc Diễm bảo người giúp việc chuẩn bị bữa tối thật phong phú, ba mẹrất vui vẻ, ba dường như đã quên hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386944/quyen-3-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.