Buổitối khi trở về nhà, người làm đã chuẩn bị bữa tối rất phong phú, tâm trạngĐường Diệc Diễm khá tốt, còn mở một chai vang đỏ để góp vui, thoải mái chèchén. Có lẽ hắn không nghĩ rằng tôi lại dễ dàng tha thứ cho hắn như vậy? Nếunói tha thứ, không bằng gọi là thỏa hiệp đi! Như vậy, ít nhất có thể giảm bớtthương tổn, mà tôi đã sớm chết lặng, đối với tôi mà nói, thuận theo sẽ khôngkhó khăn đến vậy!
“DuyệtDuyệt!” Đường Diệc Diễm không ngừng gắp thức ăn cho tôi, trong mắt tràn đầy vuisướng, nếu biết mẹ có thể thuyết phục tôi “dễ dàng” như vậy, có lẽ hắn đã sớmmời cả hai đến đây.
“Đợi bađiều dưỡng thêm một thời gian nữa, cơ thể khoẻ lại, anh sẽ sắp xếp cho ba mẹ đidu lịch một chuyến thật vui vẻ!” Có lẽ Đường Diệc Diễm quá vui mừng, một chútcũng không phát hiện ra sự khác thường của tôi.
Tôichết lặng khẽ gật đầu, để một người già không còn chân đi du sơn ngoạn thủy,cũng chỉ có hắn mới nghĩ ra được, mặc kệ như thế nào, chỉ cần ba mẹ rời xa hắnlà tốt rồi!
“Đêm nay,chúng ta cùng ôm Tinh Vũ ngủ nhé!” Ý của Đường Diệc Diễm là hôm nay “đại xáthiên hạ”, tôi còn thực sự có chút kinh ngạc!
“Mộtnhà ba người cùng nhau!”
Một nhàba người? Tôi buồn cười muốn phản bác, người đàn ông làm hại ba tôi bị gãychân, tàn nhẫn khiến cho tất cả người thân bên người tôi phải rời xa, ngoại trừtôi và hắn còn dây dưa, ngoại trừ hắn và đứa trẻ cùng chung một dòng máu cóliên quan, chúng tôi... còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386942/quyen-3-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.