Tôiđương nhiên muốn biết, nhưng tôi không thể biểu hiện ra bên ngoài, đành làm ravẻ trấn tĩnh tựa lưng vào sô pha, thong dong nói: “Không cần tôi phải hỏi, cậucũng sẽ nói cho tôi biết, không phải sao? Không nói ra, cậu làm sao có thể uyhiếp đến tôi đây?” Hắn để tôi gặp Lí Hồng, để tôi biết toàn bộ âm mưu, khôngphải là vì hắn cam đoan tôi sẽ ở lại bên người hắn hay sao? Hắn và mẹ của hắnđã sớm dự mưu, chờ cơ hội, rốt cuộc cũng đợi được đến lúc Đường Diệc Diễm vồlấy Đường Triết Lý.
“DuyệtDuyệt, có đôi khi, chị thật sự bình tĩnh làm cho người ta đau lòng!” Giang Minhtự giễu hừ một tiếng. “Chị không cần làm bộ như vậy, tôi cũng sẽ nói cho chịbiết. Giống như chị đã nói, tất cả đều là vì khiến cho chị có thể ở lại bêntôi!” Trong ánh mắt Giang Minh nhìn tôi tất cả đều là bất đắc dĩ còn có... nhutình?
Tôikhép mắt lại, nhắc nhở chính mình, đây không phải tình yêu, chỉ biết giữ lấy,đoạt lại!
“Nếumuốn Đường Triết Lý sụp đổ, như vậy nhất định phải thu nhỏ quyền lợi của hắn ởĐường thị. Đường Diệc Diễm đã lợi dụng chức vụ hiện tại của hắn, tiến cử cácnhà đầu tư bên ngoài, đem cổ phần của Đường thị vốn dĩ đã được khống chế mởrộng ra, khiến cho cổ phần và quyền hành của các cổ đông thu hẹp lại. Nói đơngiản, hắn chính là để cho người khác đến chia xẻ “giang sơn Đường thị”, dẫn sóivào nhà!”
Thânmình tôi run lên, trong đầu hiện lên câu nói trước đây của Đường Diệc Diễm“lưỡng bại câu thương”?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386889/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.