Tôinghĩ trực giác của phụ nữ thường rất đúng. Sự lo lắng từ trước tới nay của tôicuối cùng vẫn biến thành sự thật.
Lẽ ratôi không nên đột nhiên hưng phấn như vậy. Nếu tôi không đến nơi đó, có lẽ cảđời này cũng không phải đối mặt với sự thật làm cho người ta tan nát cõi lòngnhư vậy. Tôi thà là cả đời chẳng hay biết gì, cũng không muốn đối mặt với sựthật tàn nhẫn đó!
Cuốicùng, vận mệnh lại một lần nữa cho tôi được chứng kiến nó hỉ nộ vôthường đến thế nào.
Học kỳkết thúc, cả phòng chúng tôi ở bên ngoài liên hoan, cơm rượu no nê xong lạitiếp tục đi dạo. Tôi nhìn thấy một bộ quần áo khá đẹp, bỗng nhiên lại nhớ tớicô giáo. Cô xinh đẹp như vậy chắc chắn sẽ vô cùng thích hợp với kiểu quần áonày, tôi cũng đã lâu không gặp cô. Vì thế, tôi mua ngay bộ quần áo đó, gói lạicẩn thận, cũng không gọi điện thoại cho cô mà trực tiếp đi tới phòng y tế củatrường, muốn dành cho cô một sự bất ngờ!
Xáchtúi quần áo, tôi nhẹ nhàng bước tới phòng y tế, nhưng lại phát hiện hai bóng ngườiqua cách cửa đang khép hờ.
ViệtPhong? Không phải anh ấy nói hôm nay phải giúp bạn chuyện gì đó hay sao? Tạisao lại ở trong này cùng cô giáo, hơn nữa trong lúc đối thoại họ lại lộ ranhững biểu tình mà cho tới bây giờ tôi còn chưa từng thấy. Bình thường cả haiđều cãi nhau ầm ĩ, thế mà lúc này đây, vẻ nghiêm túc của họ không hiểu sao lạikhiến cho lòng tôi rối bời, có cái gì đó khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386816/quyen-1-chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.