Đầu đaudữ dội, tôi từ từ mở to mắt, ánh sáng đột ngột chiếu thẳng vàođôi ngươi khiến tôi phải vội nheo mắt lại, lấy tay che trước mặt.
Một látsau, khi đồng tử rốt cuộc cũng thích ứng với ánh sáng tôi mới chậm rãinhìn mọi thứ xung quanh.
Nhưngđầu của tôi lại nổ oành một tiếng!
ThanhViên, nơi này là Thanh Viên! Đường Diệc Diễm!
Tôi sợtới mức trừng trừng mở to hai mắt, vội đứng phắt dậy, nhưng lại phát hiện mìnhđang ở trên giường, tôi cuống quýt xem kỹ lại quần áo, may mắn là vẫn còn mặcđầy đủ trên người.
Tôi nhẹnhàng thở ra, xốc chăn trên người sang một bên, bước xuống giường.
Đứngtrong phòng ngủ, tôi nhìn khắp xung quanh một lượt, chỗ này vẫn giống hệt hainăm trước đây, không có một chút biến đổi nào, cảm giác quen thuộc tựa như tôichưa từng rời khỏi, mỗi một thứ trước sau đều làm cho tôi chán ghét!
Tôi xoabóp thái duơng đang nặng trĩu, trí nhớ bắt đầu sống lại, vừa rồi tôi còn cùngvới Việt Phong chơi trên biển, sau đó, Việt Phong tặng cho tôi một sợi dâychuyền, tôi vội vàng sờ xuống cổ, cảm giác tiếp xúc lạnh lẽo, may mà không bịmất.
Tiếpđó, Việt Phong đi mua nước trái cây cho tôi, rồi… Hình ảnh cuối cùng trong trínhớ là có một mùi gay nồng đột nhiên xộc lên mũi, tỉnh lại tôi đã ở trong này.Đường Diệc Diễm, nhất định là hắn! Hắn đã muốn hành động rồi sao?
Muốnbắt đầu rồi ư? Hạnh phúc đã đến hồi kết thúc chăng?
Nhìncánh cửa phòng đang khép hờ kia, tôi biết, ác ma đã ở sẵn bên ngoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386795/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.