Hắntiến về phía tôi, càng ngày càng gần hơn, tôi nhìn khuôn mặt âm trầm của hắn màthân mình đông cứng tại đó, tôi thậm chí không dám cử động, cho đếnkhi hơi thở nóng bỏng của hắn phả trên mặt tôi, muốn né ra cũng không còn kịp.Đường Diệc Diễm nắm chặt đầu vai của tôi, tôi dễ dàng bị vây trong lòng hắn,hắn siết lấy cằm của tôi, bức tôi đối mặt với ánh mắt phẫn nộ của hắn.
“Tôi cóthể bóp chết hắn giống như bóp chết một con kiến!” Hắn nghiến răng nghiến lợi,mỗi một tiếng gần như là từ trong hàm răng rít ra.
Thânthể của tôi run lên, trừng mắt nhìn hắn: “Nếu vậy, tôi sẽ hận anh cả đời!”
Khuônmặt của Đường Diệc Diễm biến sắc, tăng thêm lực: “Tôi không quan tâm, khôngquan tâm em hận tôi nhiều thêm một chút nữa!” Nói xong, hắn như mưa rềngió dữ hôn lên mặt tôi, cổ, ngực. Hắn tựa như một ngọn lửa đang cháyhừng hực, thiêu đốt tôi.
“Buôngra, dừng lại!” Tôi ra sức kháng cự, trốn tránh sự tiếp xúc của hắn.
ĐườngDiệc Diễm giật chiếc cà vạt đang đeo lỏng lẻo trên cổ áo, lôi kéo một chút rồiđem hai bàn tay đang giãy dụa của tôi trói ở phía sau, ngực của tôi bị buộcphải nâng lên, dán vào thân thể nóng bỏng của hắn.
“Dừnglại, cút ngay, cút ngay!” Tôi gào thét lớn tiếng, không chịu thỏa hiệp, lại bịhắn càng dùng sức kiềm chế, một khi hắn đã muốn làm sẽ không dễ dàng bỏ qua.
Thẹnquá hoá giận, tôi hung hăng cắn một ngụm ở gần sát đầu vai của Đường Diệc Diễm.Răng nanh hãm sâu trong da thịt hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tinh/2386794/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.