Edit: Giáng Sinh
Tên tiểu Tằng Trạm được quyết định như thế: Tằng Đoàn Kết!
Tằng Trạm chịu cái tên đó, càng kêu lại càng thấy thích thú.
*
Úy Lam không ngờ mình sẽ như vậy…
Chẳng qua cô chỉ đi mua một món đồ, mà cũng có một người bạn nhỏ gọi cô là chị Úy Lam.
Có lúc Úy Lam thấy rất may vì mình và chú không cùng nhau đi ra ngoài. Cô đã tròn hai mươi tuổi nên cũng đã hiểu chuyện. Huống chi chú giống như một người thầy, chỉ dạy cô rất nhiều thứ. Cô hiểu rõ thân phận của mình cũng như là của chú, thật không thích hợp để công khai.
Ít nhất… là vài năm nữa đã.
Úy Lam lại càng không nghĩ đến, ngay lúc này cô lại mang thai lần nữa.
Kinh nghiệm có Đoàn Kết nên ít nhất Úy Lam biết triệu chứng nôn ói là dấu hiệu của điều gì.
Đi trình diễn rất nhiều nên cô lại quên, không để ý đến chu kỳ kinh nguyệt của mình…
Bác sĩ gia đình được Tằng Trạm mời tới, báo tin vui: “Chúc mừng cô, được ba tháng rồi.”
Được ba tháng rồi…
Úy Lam đứng hình một phút rồi ngã ngồi xuống ghế salon. Đúng vậy! Trong lòng rất vui! Thật sự rất rất vui! Nhưng mà… Chả lẽ bây giờ lại phải xin nghỉ mấy tháng nữa? Tằng Trạm thì vui thôi rồi. Úy Lam bé nhỏ của anh đích thị chính là phúc tinh ông trời ban cho anh. Làm cho anh vui vẻ, rồi còn sinh con trai cho anh, không chừng lần này lại là con gái.
Sau khi bác sĩ ra về, Tằng Trạm liền ôm Úy Lam xoay mấy vòng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nuoi-nhot-co-gai-nho/1247590/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.