Editor: Giáng Sinh
Ngón tay Tằng Trạm vuốt ve dịch thủy ướt đẫm trên quần lót, Úy Lam vặn vẹo thân thể, chỉ chỉ vào tiểu Tằng Trạm: “Con kìa!” Tằng Trạm không buồn để ý, cúi đầu ngậm lấy hạch đào mật ngọt nhỏ xinh ở trên đỉnh, đầu lưỡi đánh lượn một vòng sau đó mút lấy đỉnh trân châu làm nó săn cứng đỏ hồng lên.
“Ưm…” Úy Lam khẽ rên rỉ: “Chú đừng…” Để tiểu Tằng Trạm thấy được thì mắc cỡ chết đi được.
Tằng Trạm há miệng, mật dịch thơm ngon chảy dọc từ miệng xuống cằm, anh bước xuống giường đẩy cái nôi của tiểu Tằng Trạm ra thật xa, Úy Lam ngồi bật dậy, quát: “Sao chú lại làm vậy với con chứ?”
Tằng Trạm lắc đầu: “Anh không để nhóc con chiếm em làm của riêng đâu.” Hai ngón cái hợp lại day miết hạch đào nhỏ đến đáng thương, anh không thể chờ đợi thêm nữa vội lột sạch quần áo cả hai, vật nam tính của anh đã sớm dựng thẳng đứng như lều trại, lấy cái gối mềm lót dưới eo của Úy Lam, nhẹ thả lỏng người rồi dùng sức đẩy về phía trước, chui qua khe cửa mình của Úy Lam, phóng thẳng vào cơ thể cô.
Bên trong ấm nóng, trơn trượt lại mềm mại bao bọc lấy anh thật chặt, cậu em nhỏ của anh sướng ngây ngất đến phát điên, thoải mái đến chết đi được…
Hai chân Úy Lam co rút muốn vùng thoát khỏi hông của anh nhưng lại không đủ sức, đá nhẹ vài cái.
A… Ưm…
Úy Lam nhắm nghiền hai mắt, càng nghe thật rõ tiếng thở dốc mờ ám đầy quyến rũ, mị hoặc.
Tằng Trạm lau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nuoi-nhot-co-gai-nho/1247589/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.