Editor: TrangQA830810
Miệng Tằng Trạm kín như bưng! Không moi được lời nào, Tằng Hải đành gượng cười chấm dứt đề tài này. Tằng San đứng ở ngưỡng cửa phòng ngủ, nhìn Tằng Trạm, nói
“ Anh hai, em có quà tặng anh “
Tằng Hải hơi nhíu mày, bất quá hai vợ chồng ông đều ở đây, con nhóc Tằng San kia chắc không làm ra chuyện gì lớn lao khác thường được. Tằng Trạm bất đắc dĩ đứng dậy, đi về phía phòng ngủ Tằng San. Cô cười hì hì, chỉ vào khung hình thật lớn bên trong, Tằng Trạm híp mắt, bước thẳng đến chỗ khung ảnh. Trên bức hình là Tằng Trạm và mẹ anh, đai khái lúc đó, Tằng Hải còn chưa ép buộc bà ly hôn, khuôn mặt trẻ tuổi, vóc người cao gầy, vô cùng cân đối, Tằng Trạm cảm thấy trên đời này không ai đẹp hơn mẹ anh.
Từ khi Tằng Trạm tiến vào, Tằng San liền khép cửa lại, nhưng không dám bấm khoá. Cô hấp tấp chạy tới bên Tằng Trạm nói
“ Anh hai, em rất vất vả mới lén lấy được đó “ Nói xong Tằng San kéo tay anh, mười ngón tay đan vào nhau, đầu tựa lên vai Tằng Trạm, khoé môi nở nụ cười hạnh phúc.
Tầm mắt Tằng Trạm đặt lên người phụ nữ trong hình, ngón tay vuốt qua vầng trán bóng loáng, lần xuống gò má tinh xảo, rồi chuyển đến chiếc cằm thon gọn, bà cứ vậy rời đi, lưu lại mình anh trên thế gian, bà sẽ yên lòng nhắm mắt sao?
“ Tìm được ở đâu?” Tằng Trạm đột ngột lên tiếng.
“ Chỗ mẹ em, em vụng trộm lấy ra, rồi đem phóng to “ Tằng San
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nuoi-nhot-co-gai-nho/1247566/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.