Editor: TrangQA830810
Tháng tám vừa đến, cũng là sinh nhật của Uý Lam, giống như năm trước, Tằng Trạm bận tối mặt tối mũi, trừ bỏ tặng quà, chỉ nói được một câu sinh nhật vui vẻ.
Uý Lam nhẩm tính trong đầu, cô đã bước sang tuổi mười bảy! Hầu hết thời gian Tằng Trạm bận rộn không về nhà, Uý Lam thì bị cô giáo Trần kéo đi theo Lương Nhạc học tập. Thời điểm Lương Nhạc biểu diễn, Uý Lam vô cùng nghiêm túc ngồi dưới khán đài lắng nghe, đem mọi chi tiết đều ghi nhớ. Quan sát Lương Nhạc ngồi trên sân khấu diễn tấu, bàn tay khéo léo kéo đàn cello, Uý Lam không đặt tâm tư thưởng thức tiếng đàn tao nhã của Lương Nhạc, cái mê hoặc cô chính là phản ứng trên mặt khán giả, nói thực lòng...Uý Lam sẽ không vì một khúc nhạc mà rơi lệ, nhưng cô muốn khi mình kéo đàn sẽ khiến người nghe rơi lệ.
Đi xem Lương Nhạc diễn tấu vài lần, Uý Lam đã có chút dao động, cô bắt đầu mơ ước một ngày nào đó, bản thân cũng ngồi ở vị trí kia kéo đàn, phía dưới mọi người vừa khóc vừa vỗ tay, hoặc đến một lúc nào đó, tấm băng rôn sẽ viết hàng chữ Trầm Uý Lam thật to, cô tin rằng mình có thể làm được.
Nhìn thấy biến hoá trong mắt Uý Lam, cô giáo Trần và Lương Nhạc đặc biệt hài lòng, cả hai đều khẳng định tương lai Uý Lam nhất định toả sáng. Được Lương Nhạc chọn làm người nối nghiệp, đây là nguyện vọng của bất kỳ học trò nào theo học violon xen, mỗi người nhìn Uý Lam hâm mộ xen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nuoi-nhot-co-gai-nho/1247565/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.