Editor: TrangQA830810
Với thiên phú dị bẩm, cộng thêm ngày thường luôn nỗ lực học hỏi, chỉ một thời gian ngắn, Uý Lam đã trở thành người nổi bật nhất so với toàn bộ học sinh trong trường, cô giáo Trần, người giảng dạy trực tiếp cho Uý Lam cũng không ngừng bồi dưỡng, đối với cô bé cực kỳ chiếu cố.
Qua mấy tháng, cô giáo Trần liền dẫn theo nghệ sĩ đàn cello tiếng tăm lừng lẫy tên Lương Nhạc, tìm gặp Uý Lam, cô bé vô cùng bất ngờ, không biết bản thân có tài cán gì khiến cho cô giáo Trần coi trọng mình đến vậy.
Uý Lam chỉ đơn thuần yêu thích đàn violon xen, mơ ước rất nhỏ nhoi, muốn kéo được một bản nhạc hoàn chỉnh, trái lại chưa bao giờ đặt kỳ vọng lớn lao hay có điểm dã tâm nào. Năm nay cô giáo Trần đã hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt hiền hoà, nắm lấy tay Uý Lam giới thiệu với Lương Nhạc
“ Đây là đứa học trò mà cô tâm đắc nhất, tuy mới học không lâu, nhưng tiềm lực vô hạn “
Cô giáo Trần quay đầu nở nụ cười đối với Uý Lam, nói “ Chắc em đã biết đây là nghệ sĩ đàn cello trẻ tuổi và có thực lực nhất hiện nay, Lương Nhạc “
Uý Lam đương nhiên biết vị này, mọi người trong trường ai cũng hâm mộ, mơ ước được như Lương Nhạc. Năm nay Lương Nhạc hai mươi sáu tuổi, nheo mắt đánh giá cô bé đang ôm cây đàn violon xen trước mặt, khoảng chừng mười sáu mười bảy tuổi, đôi mắt trong veo, đơn thuần, ngoài trừ trợn lên vì ngạc nhiên cũng không pha lẫn chút vui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thu-nuoi-nhot-co-gai-nho/1247563/chuong-105-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.