Lăng Kỳ dường như không tin vào những gì mình vừa nghe, lên tiếng hỏi lại: "Em vừa nói gì?"
Nhìn vẻ mặt ngây ngốc của người nào đó, Cơ Tuyết chợt cong môi, chậm rãi nói ra từng chữ: "Anh không nghe nhầm đâu, em có thai rồi! Con của chúng ta trở lại rồi!"
Lăng Kỳ sững sờ trong ba giây, sau đó ngay tức thì ôm nàng vào lòng, mừng rỡ reo lên: "Tuyết nhi, thật tốt quá! Tốt quá rồi! Cảm ơn em! Anh thật sự rất vui, rất rất hạnh phúc!"
Nàng cũng ôm chặt lấy hắn, gật đầu lia lịa: "Em cũng rất vui, rất hạnh phúc!"
Hai hôm trước khi đến đảo này, nàng mới chợt nhớ đến đã gần một tháng rồi mà bà dì cả vẫn chưa ghé thăm, lại cộng thêm dạo này nàng rất mệt mỏi và thèm ngủ, cảm thấy nghi ngờ cho nên mới âm thầm đi bệnh viện kiểm tra một chuyến.
Kết quả không ngoài dự đoán, nàng thật sự mang thai rồi, hơn nữa còn có khả năng mang thai đôi, nhưng vì thai nhi còn quá nhỏ nên còn chưa chắc chắn. Bác sĩ hẹn nàng tháng sau tái khám liền sẽ có kết luận chính xác.
Không muốn quá trông đợi để rồi kết quả không như được như mong đợi sẽ khiến bản thân thất vọng, cho nên nàng tạm thời nghĩ muốn giấu hắn chuyện mang thai đôi. Chờ đến ngày trở lại gặp bác sĩ, để bà ấy trực tiếp nói cho hắn biết kết quả cũng không muộn.
Ôm một lúc lâu, Lăng Kỳ cũng chịu buông nàng ra. Cả gương mặt hắn lúc này đều hiện rõ sự vui vẻ, từ ánh mắt đến khoé miệng đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/966029/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.