Nghe ra giọng điệu hoảng hốt của Lăng Kỳ, Cơ Phong đắc ý cười: "Cậu không hề nghe lầm đâu. Tuyết nhi vừa mới gọi điện thoại cho tôi nói như vậy đấy. Thế nào, vui đến kinh sợ luôn rồi đúng không?"
Lăng Kỳ trong phút chốc sững sờ tại chỗ. Tin tức này quá lớn rồi, hắn hiện tại chưa thể nào tiếp thu ngay được.
Nàng đồng ý rồi, vậy mà lại đồng ý cùng hắn đính hôn rồi.
Ha ha... Hắn cười tự giễu, tự hỏi chính mình nên vui mừng hay bi ai đây?
Nàng chính là sợ người vừa gặp mặt, cho nên trong lúc hoảng loạn liền đồng ý đính hôn cùng người chưa từng gặp qua một lần?
Tuyết nhi, rốt cuộc ta nên đối mặt cùng nàng như thế nào đây?
Nếu như trong ngày đính hôn nàng nhìn thấy người mà nàng căm ghét và sợ hãi lại chính là ta, nàng có vì vậy mà bỏ chạy một lần nữa hay không?
Trầm mặc một hồi, Lăng Kỳ cuối cùng cũng lên tiếng: "Nếu như nàng biết hôn phu của nàng là tôi, nàng chạy trốn thì phải làm sao?"
Cơ Phong cười trừ: "Cậu lo xa quá rồi, con bé còn chưa gặp cậu cơ mà. Tôi cũng đã lót đường trải thảm sẵn cho cậu cả rồi, cho dù có bất cứ biến cố nào xảy ra, con bé cũng không thể rút lui được đâu. Cho nên cậu cứ yên tâm đi."
"Bất cứ biến cố nào sao?" Hắn hỏi.
Cơ Phong không chần chừ gật đầu: "Đúng vậy. Tôi đã nói đi nói lại rất nhiều lần với con bé rồi, nó cũng đồng ý rồi. Hơn nữa là tự nó quyết định, cũng tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/965998/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.