Từ lúc người đàn ông kia được đưa đến bệnh viện này, Cơ Tuyết chưa lần nào vào xem hắn. Một phần chính là nàng và hắn không quen biết, cũng chưa từng gặp lần nào, thậm chí đến tên hắn là gì nàng cũng không biết. Một phần là ba mẹ nàng cứ bắt nàng phải ở trong phòng bệnh nghỉ ngơi không cho đi lung tung.
Hôm nay nghe Cơ Phong nói dì Tiêu đến, nàng mới đi đến nơi này cốt cũng để gặp bà mà thôi.
Nhìn vị nữ cường nhân trước mặt vô cùng khí chất, đáy lòng nàng không hiểu sao lại cảm thấy vô cùng yêu thích lại dễ gần. Có lẽ do nàng quá nhạy cảm với những người mang họ Tiêu, khiến cho nàng bất giác nhớ đến nam nhân vừa quen thuộc vừa xa lạ kia.
Nàng chỉ biết bà mang họ Tiêu, còn tên thì chưa từng hỏi đến, vì cảm thấy không được lịch sự. Lúc nào đó nàng phải hỏi anh trai xem bà tên là gì mới được.
Liếc nhìn người đàn ông một thân băng bó kín mít nằm trên giường, miệng gắn ống thở, dây dựa chằng chịt nối với máy móc, nàng cũng cảm thấy hơi hoảng hồn.
Nghe Cơ Phong nói người kia gặp tai nạn, nàng cũng không nghĩ nhiều. Bây giờ nhìn thấy tận mắt... Ài, cũng quá nặng rồi đi. Cầu mong anh ta không có chuyện gì, mau chóng hồi phục trở lại.
Nàng nhìn anh ta, sau đó lên tiếng hỏi Tiêu Nguyệt Mẫn: "Dì Tiêu, anh ấy là con trai dì sao?"
Tiêu Nguyệt Mẫn nhìn nàng, mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, là con trai duy nhất của dì. Đúng ra dì định đến ngày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/965958/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.