Cơ Vũ chứng kiến một màn này thì mi tâm cũng nhíu chặt lại. Y cũng chưa từng nhìn thấy Lăng Kỳ trong bộ dáng nhếch nhác như thế này.
Ban đầu khi biết Lăng Kỳ thất trách để cho muội muội của y bị Lâm Tố Sênh hạ độc, y vô cùng tức giận. Hiện tại nhìn thấy bộ dáng này của hắn, đáy lòng y cũng quặn lại.
Một nam nhân chung tình như thế này, đối với muội muội bất chấp sinh mạng, y dù muốn trách cũng không trách nổi, chỉ có thể thở dài, chỉ mong cả hai có thể vượt qua được kiếp nạn này.
Lăng Kình ánh mắt đầy hứng thú nhìn Lăng Kỳ đang tự hành hạ mình. Y cũng chỉ trong lúc tức giận thách thức hắn có dám vì nữ nhân này mà bất chấp tất cả hay không, không ngờ hắn lại dám làm. Luận về phương diện này, y đúng là có cái nhìn khác về hắn.
Nhưng suy cho cùng, phàm là nam nhân quá xem trọng nhi nữ tình trường đều không thể làm nên đại sự. Lăng Kỳ chính là một điển hình mà y nhận biết.
Cảm thán thì đã sao? Khâm phục thì thế nào? Hôm nay đã định sẵn kết cục, y không có đường thoát thì chỉ có thể kéo thêm người càng nhiều người càng tốt, khi xuống suối vàng có người bầu bạn cũng không tệ.
Nếu đã không có được điều mình muốn, y cũng không muốn để cho những người còn sống có thể an ổn sống qua ngày.
Hoàng vị sao?
Ha... Lăng Bình, ngươi khư khư giữ lấy ngai vàng để những người thân bên cạnh lót đường cho ngươi, xem ngươi có thể ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-thanh-vuong-phi/965951/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.