Hà Nhất Triển bật cười, trong lòng hơi phiền muộn vì sự kì quái của cô, nhưng anh hơn cô mấy tuổi cũng không phải không có chỗ tốt. Anh nhẹ nhàng xoa vòng eo mảnh khảnh của cô, cho đến khi cô nín khóc, mới chậm rãi nói: "Em muốn thế nào mới được? Muốn trêu chọc đàn ông để anh không vui à?"
"Vô cớ gây rối!" Ngữ khí này nghe rất giống lúc anh mắng cô.
"Xem nào! Cách đó có thể làm anh sợ, nhưng không dùng được dùng nữa đâu nhé." Anh nhéo cằm cô, cúi đầu hôn lên đôi môi phấn nộn đang dẩu lên khiến anh phiền lòng.
Nụ hôn này không cường thế chiếm đoạt giống như trước đây, mà là kiểu ôn nhu nhẹ nhàng như đang nâng niu bảo vật. Ngôn Hâm đã quen với sự bá đạo của anh, nên tự nhiên mở miệng muốn càng nhiều hơn, đầu lưỡi nhỏ cũng chủ động vươn vào trong miệng anh, tùy ý đùa bỡn cắn mút. Nụ hôn của hai người càng ngày càng mạnh bạo, càng ngày càng triền miên. Quần áo của cả hai đều xộc xệch nhưng không ai thấy lạnh, bởi vì lửa dục trong người. Hà Nhất Triển cúi xuống hôn lên vùng bụng phẳng lì lộ ra trọn vẹn của Ngôn Hâm, khiến cô ngứa đến mức phải vặn vẹo liên tục.
"Ngừng! Chúng ta còn chưa nói xong đâu......" Ngôn Hâm khàn giọng nói. Hà Nhất Triển đang vùi đầu ở rốn cô, vừa hôn vừa nói: "Anh đang nghe đây......"
"Có phải... anh được cậu em mời tới nhà không?"
"Ai?" Hà Nhất Triển cắn mép quần lót của Ngôn Hâm, hỏi theo bản năng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-tam-tinh-nguyen-len-thuyen-giac/2184207/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.