Thi Vô Đoan trong lúc vô ý nghiêng người, cảm thấy mu bàn tay đập phải thứ gìđó, y tỉnh táo lại, mở mắt thấy màn giường hơi xa lạ, bấy giờ mới nhớđây không phải là phòng mình.
Chẳng biết xuất phát từ tâm lý gì, y không nhìn sang bên cạnh, chỉ thoáng xấu hổ mà rụt cánh tay không cẩn thận khoác lên người ta, lại bị Bạch Ly bắt được tay.
Ánh dương chiếu vào, mặt trời đã lên cao ba sào, Bạch Ly không say, hiển nhiên sớm tỉnh dậy, nhưng y chỉ nghiêng người gối lên một tay mình, nằm đó yên lặng nhìn Thi VôĐoan, chẳng biết nhìn đã bao lâu, dường như ngay cả mắt cũng không nỡ chớp một cái.
Thi Vô Đoan nhẹ nhàng đẩy y một phen, muốn rụt tay về, Bạch Ly lại không nhường.
“Đừng quậy.” Y nói.
Lực tay Bạch Ly lại đột nhiên tăng lên, cả người dán qua, tay kia thìôm hông Thi Vô Đoan, vùi mặt vào hõm vai đối phương, một lát sau y mới nói nhỏ: “Sao ngươi biết trên đời có ly hận thủy?”
Thi Vô Đoan dừng một chút rồi nói: “Chân thân của phu nhân yêu vương chính là một gốc cây hợp hoan, ly hận thủy là bí mật bất truyền của bộ tộc hợp hoan. Yêu tộc ở thảo nguyên A Mộc lâu, bị Nhan Chân cuốn vào chiến cuộc chẳng qua là việc sớm muộn, ta tất nhiên phải biết mình biết người.”
Tay Bạch Ly đang ôm y lại siết chặt, hỏi: “Chuyện tối hôm qua, ngươi biết?”
Thi Vô Đoan cười khẽ nói: “Bắt đầu từ lúc yêu vương rời tiệc, nhất cử nhất động của y, chíít có hơn mười đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-sat/1492740/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.