Quần yêu dạ yến, đương nhiên làồn ào thế nào cũng được.
Mùng một tháng Chạp vừa vặn tuyết rơi, trước bắt đầu như hạt muối, rơi lên Hoài Châu thành cổ ngàn năm, theo bóng đêm buông xuống lại dần dần to hơn, rào rào ngưng tụ thành lông ngỗng đập lên người, cũng nặng trịch như có trọng lượng.
Vùng Trung Nguyên từ xưa trọng nông, thói quen tìm ăn trong đất được lão tổ tông truyền xuống, cho nên hàng năm vừa đến khi rét đậm, thứ truyền thừa trong huyết mạch liền khiến người ta không cầm lòng được mà buông lỏng, ngay cả tinh thần cũng không nhịn được mệt nhoài, phảng phất chỉ cần nhóm một lò lửa, hâm một bầu rượu, là có thể uống đến mùa xuân sang năm.
Vừa qua nửa đêm, mặt nạ liền phải lột xuống, đám yêu ma quỷ quái uống nhiều rượu đều hiện nguyên hình, làm ầm ĩ một địa phương đến đèn đuốc sáng trưng, một tiểu yêu say quá nhảy xuống thành hào, biến thành một con cá chép vàng to lớn, hào quang kia chói mắt quá mức, nhất thời xung quanh giống như ban ngày, kinh động nửa thành Hoài Châu.
Bách tính đều mặc quần áo ùa ra đường cái xem cảnh hiếm lạ, không ít tiểu yêu tinh càng náo nhiệt biểu diễn thuật pháp các nhà hệt như kẻđiên.
Trong thành đèn đuốc sáng trưng, trên bầu trời các loại ánh sáng và pháo hoa rực rỡ, hai bên con đường chính trong thành bị hoa yêu gieo mầm, những thực vật ấy nhanh chóng nảy mầm chui khỏi mặt đất, sinh trưởng thành dây leo bám lên tường viện cổ xưa, bên trên nở ra những đóa hoa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-sat/1492739/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.