Chụp ảnh xong, tất cả bọn tôi cùng ngồi xem hoạt cảnh tái hiện việc Chúa tạo nên loài người là Adam và Eva, họ đã trái lời răn mà ăn trái cấm,... của nhà thờ. Tôi rất thích nghe kể chuyện nên xem cực kì nghiêm túc, có lúc bị người phía trước che, tôi còn cố rướn cổ lên mà xem để không bỏ sót một giây nào.
Ngồi một lúc, tôi quay ra sau tìm Ngọc để thảo luận với nó về một số thắc mắc trong lòng, thế mà lại phát hiện ra cô bạn thân đã biến đi đâu mất từ lúc nào, thay vào đó lại là thầy chủ nhiệm của mình. Vừa nhìn thấy thầy Nam nhìn tôi mỉm cười, tôi vội vàng quay lên, nghiêng người lại gần Minh Huy, hỏi nhỏ:
"Minh Huy, cậu biết Ngọc với Phương đi đâu rồi không?"
"Ngọc muốn chụp thêm hình nên nãy có rủ Phương đi cùng cho đỡ lạc."
Minh Huy cũng ghé lại gần, dùng bộ dạng y hệt tôi lúc này, nhỏ giọng đáp:
"Bọn họ đi từ lúc nào vậy nhỉ?"
Tôi lẩm bẩm tự hỏi.
Nghe thấy thế, Minh Huy ở bên cạnh nhanh chóng giải đáp thắc mắc cho tôi:
"Bọn họ đi từ cảnh con rắn dụ dỗ Eva ăn trái cấm."
"Hai đứa thì thầm gì thế? Có cần phải xích gần thế không?"
Chợt, phía sau có một bàn tay chen vào giữa hai đứa bọn tôi, đẩy nhẹ mặt của Minh Huy, kéo giãn khoảng cách giữa cậu ấy và tôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-la-chung-ta-/3595594/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.