🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

    Bốn người bọn tôi trốn đến chỗ bậc tam cấp gần phòng giáo viên ngồi. Phần lớn giáo viên đều đã về hết, còn lại không bận quản lý các gian hàng thì cũng ham vui chơi cùng với học sinh, trong phòng giáo viên chỉ còn lại vài ba người. Nhưng phong thuỷ chỗ này từ đó đến giờ được cho là không tốt, ít người qua lại. Phần lớn học sinh đều rất sợ ở gần giáo viên, nếu tránh được sẽ tránh cho xa. Vậy nên nhìn quanh sân trường bây giờ chỉ có mỗi chỗ này vắng người.



    Phương đưa một cốc mì đầy bò viên đến trước mặt tôi: "Nè, ăn đi."



    Tôi nhận lấy rồi đặt xuống đất, lục trong balo lấy ví của mình, thuận miệng hỏi: "Bao nhiêu vậy?"



    Phương đáp gọn lỏn: "Tao bao."



    Tôi bày ra vẻ mặt ngờ vực, nheo mắt nhìn nó. Phương cười cười rồi nói một cách tiêu sái:



    "Mới được nhận lương nên nay tao bao. Đừng nghĩ nhiều."



    Tôi ghé tai nó hỏi nhỏ:



   "Lại muốn nhờ tao gì à? Giả chữ ký? Nghĩ giúp văn xin lỗi mẹ? Hay đang cưa em nào, muốn tao làm quân sư cho? Nói đi, tao giúp cho."



    "Không có."



    "Mày có ăn không? Tao lấy lại bây giờ."



    Phương đột nhiên hung dữ, đưa tay muốn giành lại cốc mì của tôi. Vì chiếc bụng rỗng tuếch sắp dính vào lưng của mình, tôi lập tức im miệng, ngoan ngoãn ăn mì.



***



   "Minh Huy, cậu ăn không?"



    Chỉ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-la-chung-ta-/3595555/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.