Ba ngày cuối cùng trôi nhanh như gió thoảng mây bay, cuối cùng, chúng tôi cũng bước vào năm học mới, bắt đầu với hai tuần đệm trước khai giảng. Gánh trên vai danh hiệu lớp phó học tập, cuộc sống của tôi ở những ngày đầu tiên này có hơi chật vật.
Vì giáo viên chưa nhớ tên các bạn trong lớp nên chỉ cần là cán sự lớp đều sẽ bị gọi trước tiên, từ lớp trưởng đến tổ trưởng các tổ, chẳng một ai có thể thoát. Và đặc biệt, trong nhóm ấy, tôi và lớp trưởng là hai đứa bị gọi nhiều nhất, gần như tiết nào bọn tôi cũng có mặt trong danh sách khảo bài, đọc bài và kiểm tra bài tập.
Ban đầu, trước mỗi tiết học, tôi còn cảm thấy bồn chồn, lo lắng vì sợ bị gọi đến. Nhưng sau đó, tôi cũng dần quen với nhịp sống ấy. Khi giáo viên bắt đầu nhớ tên của một số bạn trong lớp, mục tiêu bị gọi dần chuyển thành bọn họ, tôi xem như thoát khỏi "kiếp nạn" đầu tiên của mình.
Khó khăn của năm học mới không chỉ có vậy, tôi vẫn chưa hoàn toàn quen với chức vụ được giao, thường xuyên mắc lỗi, nào là ghi thiếu báo bài, quên lấy sổ đầu bài, không nhắc giáo viên ký tên dẫn đến lớp bị trừ điểm,... Chỉ trong hai tuần ngắn ngủi, tôi bị thầy chủ nhiệm nhắc nhở, phê bình đến tận sáu lần. Thầy ấy chẳng mắng tôi bằng thái độ gay gắt nhưng mấy lời phê bình thẳng thắn, cùng vẻ mặt lạnh tanh không thể đoán được cảm xúc của thầy ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-la-chung-ta-/3595546/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.