Đó là một dấu chấm đỏ xuất hiện trên trán cô, anh lập tức vứt bỏ đóa hoa trên tay.
- Tử Kỳ Cẩn thận_ Tống Sở Thiên lao đến ôm lấy cô, một viên đạn bắn trúng ba vài của anh màu máu nhuộm đỏ cả chiếc váy của cô, anh ôm cô vào lòng khi chắc chắn cô không bị gì anh rút súng ra bắn chết tên muốn giết cô. Thất anh Vì cô mà bị thương, cô đâu lònh khóc nấc lễ từng giọt lệ của cô như chuỗi ngọc trai bị đứt vậy.
- Hic....hic... Tống Sở Thiên anh bị thương rồi.
Sau đó không lâu người của anh lập tức đến.
-Chủ tử Xin lỗi đã đến trễ_ Truy Ảnh bác sĩ cũnh là cánh tay đắc lực còn lại của anh nói xong Truy Ảng nhanh chóng đưa cô và anh lên xe về biệt thự của anh, trên xe
- Tống Sở Thiên anh tỉnh lại đi không phải... Hic... Hic anh nói yêu em sao, anh không được chết vì... vì..._ Tử Kỳ nức nở nói với anh
- Vì... sao_ hơi thở yếu ớt dần anh hỏi cô
- Vì... vì em... em yêu anh_ cô vừa khóc vừa nói với anh
Khoảnh khắc nhìn thấy anh vì cứu cô mà trúng đạn cô mới nhận ra bản thân sợ mất anh như thế nào. Nghe được câu nói của cô anh mỉm cười rồi ngất đi.
- Sở Thiên... Sở Thiên anh tỉnh lại đi
Chiếc xe dừng lại trước biệt thự của anh, Truy Ảnh lập tức đưa anh vào nhà phẩu thuật lấy viên đạn ra rồi băng bó lại cho anh.
Vương Tư Đạt nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-da-cho-em-gap-anh/3569055/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.