Sáng hôm sau, từng tia nắng xuyên qua cửa sổ len lõi vào căn phòng với màu là trắng và xanh nước biển làm cho cô- Diệp Tử Kỳ khó chịu mà tỉnh giấc. Cô ngồi thẫn thờ trên giường nghĩ về chuyện đêm hôm qua, quả thật cô rất ngốc vô cùng ngốc. Bị anh ta cắm dừng biết bao lâu nay mà không biết, nếu không nhờ Thiên Vy nói cô thì không biết cô còn yêu anh ta một cách mù quáng đến khi nào. Sau một khoảng thời suy nghĩ co quyết định sẽ không bai giờ nhớ về anh ta nưa. Từ hôm nay, cô- Diệp Tử Kỳ sẽ sống một cuộc sống khác, cô bước xuống giường vệ sinh cá nhân rồi bước xuống nhà với chiếc váy chữ A màu hồng nhạt đi kèm theo đó là chiếc s croptop màu trắng để lộ ra vòng eo con kiến thon thả với sắc đẹp nghiêng nước của cô không đi thi hoa hậu thật là uổng phí cho một mỹ nhân như cô. Vừa bước xuống cầu thang đã thấy quản gia Lâm cúi đầu cung kính nói:
- Tiểu thư buổi sáng tốt lành
Cô cất giọng nũng nịu
- Bác Lâm àk con đã nói là bác cứ gọi cháu là Tử Kỳ hay Tiểu Kỳ là được rồi mà
Ông quản gia nở nụ cười hiền hậu nói:
- Được rồi Tử Kỳ cháu muốn ăn gì không ta bảo người hầu làm cho cháu
- Dạ không chút cháu có hẹn với bạn đến đấy cháu sẽ ăn luôn
- Umk
Sau đó cô đi lại chỗ sofa ngồi cùng ông bà Diệp. Đối với quản gia Lâm, ông đã chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-vi-da-cho-em-gap-anh/3569042/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.