Sáng hôm sau An Lạc tỉnh dậy vẫn thấy anh ngủ bên cạnh mình dưng như rất mệt lần đầu cô mới thấy anh lười biếng như vậy.
An Lạc vuốt khuôn mặt anh nó thực sự rất điểm trai cô chưa từng nhìn gần như vậy từng chi tiết nhỏ nhất lông mi anh kẽ rung
" Mèo nhỏ đừng phá mà "
" Ông xã , anh hứa hôm nay đưa Tiểu Hàn đi công viên "
Trạch Uy lười biếng kéo cô gần mình hơn tỏ như không nghe thấy không biết nhưng mà con mèo nhỏ anh cũng đâu vừa cào vừa cấu ngay cả cắn cũng làm . Trạch Uy bị đánh thức vô cùng khó chịu nhìn khuôn mặt giận dỗi cô mệt mỏi ngồi dậy . Đáng lẽ hôm nay có thể ngủ lười chiều mang con mèo nhỏ ra vườn vừa làm việc vừa ôm cảm giác mềm mại sướng biết bao lại lỡ lời hứa mang tên tiểu quỷ đi công viên .
An Lạc rời giường liền chạy vào phòng thay đồ lục tung chỗ váy bản thân kiến bộ cánh xinh xắn thật ra từ bé cô chưa từng đến công viên chơi trong lòng vô cùng hứng thú giống nhưng bản thân mới là đừa trẻ được cho đi công viên . Cô chọn chiếc váy ngắn đơn giản màu hồng sau lưng chiếc nơ xinh xắn mặc thêm một chiếc áo khoác dày cổ lông đeo một chiếc túi lông tréo kết tóc ra sau trông vô cùng trẻ trung hoạt bát quả thực giống một nữ sinh mới lớn trái ngược lại Trạch Uy như ngày thường áo sơ mi trắng kết hợp bộ vets âu màu đen .
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-den-luc-anh-o-dinh-cao/1957576/chuong-22.html