Câu trả lời khiến trái tim cô nặng trĩu An Lạc nhìn anh rất muốn hỏi tại sao khi đó vẫn còn chấp nhận cô nhưng cô không mở miệng được, cô sợ
" Sao em không hỏi anh vì sao "
An Lạc lắc đầu không nói gì rời khỏi người anh
" Em đi nấu cơm "
" An Lạc " Trạch Uy nắm lấy tay cô
Trước giờ cô không phải người đảm đam nhất là chuyện nấu nướng , hôm nay vì trốn trách lại nói dối ngu ngốc này An Lạc đỏ ửng mặt cúi xuống nhìn ngón chân mình .
Anh đừng dậy ôm lấy eo cô hương chanh nhẹ nhẹ sữa tắm trên ngươi cô vô cùng dễ chịu. Anh hôn lên trán cố dịu dàng cúi xuống hôn lên cánh môi ngọt ngào. Cô ôm lấy cổ anh nụ hôn sâu đến nỗi cô quên mất bản thân phải thở .
Trạch Uy luyền tiếc rời khỏi đôi môi hương vị ngọt ngào còn lưu lại trong khoang miệng.
" Ư......" cả người cô run lên cơ thể mất đi trọng lực ôm lấy anh ,ấn nhẹ cổ anh xuống người mình . Trạch Uy vừa cắn vừa hôn lên cổ vai thanh mảnh của cô.
Cô rất sợ rất sợ người trước mặt cô bông nhiên biến mất , mọi hạnh phúc này chỉ là một ảo giác mà bản thân cô tự ngộ nhận .
" Sao vậy " anh không muốn sao An Lạc nhìn anh đôi mắt long lanh nhưng ngôi sao nhỏ trong màng sương nhẹ
Trạch Uy cũng đáp lại cô một ánh mắt si mê , anh bế bổng cô lên tiến về phía phòng ngủ mang cô đặt nằm ngang giường hai chân thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-den-luc-anh-o-dinh-cao/150617/chuong-16.html