" Tô...i......em giút anh băng bó " An Lạc ôm hộp thuốc đến gần giường
" Ừ " Trạch Uy không thể hiện gì ngồi im như thế
An Lạc mở hộp thuốc ra lấy lọ cồn lấy ít bông nhẹ nhàng sát cồn rồi dùng băng lại .
" Cốc cốc "
" Vào đi " Trạch Uy vừa nhắm mắt nghỉ trên giường có tiếng gõ cửa
An Lạc vội thu hết đồ vào hộp . Mạc Đông mở cửa bước vào
" Ông chủ , việc ông giao tôi đã làm xong "
" Mang vào phòng sách đi "Trạch Uy mở mắt liền rời đi trước khi bước đi ra cửa " Xuống ăn cơm đi trước đã "
An Lạc giật mình gật đầu lại ôm hộp thuốc theo anh xuống nhà ăn . Trên bàn có rất nhiều món ăn chỉ có cô và anh ngồi ăn còn mọi người đừng hai bên tường không khí ngột ngạt đến nỗi bản thân cô không làm chủ nổi gắp một quả trứng mà đến ba bốn lần không nổi .
" Mọi người ra ngoài đi " Trạch Uy hạ lệnh tất cả mọi người đi hết trong một nốt nhạc
An Lạc cuối cùng thở thào nhưng cô đã từ ăn quả trứng đó .
Sau khi ăn cơm Trạch Uy liền về phòng sách chẳng bao lâu thì rời đi . Đêm đó , anh về rất là muộn sau khi tắm xong liền trở về giường xoay lưng lại với cô hành động vô cùng nhẹ nhàng không hề phát ra tiếng động nào . Trong lúc ngủ bỗng nhiên cô thấy bóng đen bao chùm lấy mình , đưa hai tay phía cô bóp chặt lấy cổ cô . An Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-den-luc-anh-o-dinh-cao/150605/chuong-4.html