"Kiểu này không thể về được rồi, đêm nay em và tôi phải ngủ lại đây thôi."
Thiên Lam bị lời nói bất ngờ của anh dọa cho giật bắn người, nhìn lại đã thấy anh tắm gội sạch sẽ, khoác trên người cái áo thun rộng cùng quần thể thao màu đen thoải mái, khuôn mặt rất hớn hở như muốn chọc tức cô: "Anh không coi dự báo thời tiết sao? Tôi thậm chí còn chẳng có bộ quần áo để tắm nữa."
Hàn Thế Vinh tự nhiên ngồi trên thành ghế bên cạnh chỗ Thiên Lam đang ngồi, đưa tay ra so với chiều dài cánh tay cô: "Quần áo của tôi không thiếu, nhưng em mặc thì chắc sẽ rộng đó."
Thiên Lam lừ mắt liếc Hàn Thế Vinh, cô giựt nhẹ bàn tay đang bị anh nắm ra: "Anh cứ cười đi, tôi đây chẳng biết sợ cái gì đâu."
"Được lắm, vậy tôi lấy quần áo cho em tắm, đêm nay chúng ta sẽ ngủ cùng nhau."-anh vỗ nhẹ lên bả vai Thiên Lam thông báo, nhanh chóng nhìn thấy khuôn mặt biến sắc của cô, anh mỉm cười nói rõ hơn: "Ngôi nhà này chỉ có một phòng ngủ thôi, em đã không sợ gì thì đêm nay chịu khó ngủ chung cùng với tôi đi!"
"Anh gạt người à, cả ngôi nhà rộng như vậy mà nói không có phòng sao?"
"Vẫn còn phòng khách đó, nhưng ban đêm bên ngoài lạnh lắm, ngày mai em chết cóng ngoài đây tôi không gánh nổi trách nhiệm đâu."
Thiên Lam mím môi, ngón tay chỉ lên khuôn mặt trêu ngươi của Hàn Thế Vinh tức tối nhưng biết không thể làm gì được, cô hậm hực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-buoc-vao-the-gioi-cua-anh/1982516/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.