Ăn uống xong rồi, Kiều Tiểu Ân gọt trái cây đem ra phòng khách cho Tề Tuấn, trong lòng nửa mong đợi anh mau về nửa lại không muốn anh rời đi.
“Anh ăn trái cây đi!”
Tề Tuấn nhích người sang chừa khoảng trống cho Kiều Tiểu Ân ngồi vào, cô ngoan ngoãn ngồi cạnh anh, được Tề Tuấn đút cho miếng táo cũng há miệng ra cắn một miếng.
“Có phải ngon hơn bình thường không?”-anh vui vẻ hỏi.
“Dạ?”
“Vì được bạn trai đút cho.”-anh tự nhiên ăn phần táo thừa còn lại, tấm tắc khen: “Đúng là ngon hơn thật!”
Kiều Tiểu Ân nhìn anh thoải mái ăn đã sớm không quan tâm mọi thứ nữa, cô thích cảm giác được bên cạnh anh như thế này, được anh yêu thương dù chỉ là những cử chỉ nhỏ nhặt.
“Kể cho anh nghe về em đi, Tiểu Ân!”-giọng anh trầm ấm thốt lên, những ngón tay đang được cô nắm lấy chơi đùa vuốt ve, ngoài việc biết Kiều Tiểu Ân sống một thân một mình ra và những thông tin trong sơ yếu lý lịch, anh cũng chưa có dịp tìm hiểu nhiều hơn về cuộc sống của người mình yêu.
Khuôn mặt thư thản thoáng gợn chút buồn bã nhưng rất nhanh đã trở lại bình thường, Kiều Tiểu Ân nở nụ cười xòa: “Quá khứ của em tẻ nhạt lắm. Em là cô nhi, hồi còn đi học vì không muốn bị ăn hiếp nên có học chút võ phòng thân, vì thế bạn bè gọi vui là đại tỷ học đường.”
Tề Tuấn khẽ cười nhìn sự thành thật trong lời nói của Tiểu Ân, nhớ lại cái lần bị bắt cóc ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-em-da-buoc-vao-the-gioi-cua-anh/1982461/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.