Biên tập: Bún Chả.
Chỉnh sửa: Lychee.
“Tận tâm, chuyên nghiệp, thân thiện…”
Tiếng bước chân như có như không vang lên, Tạ Tử Thanh dùng sức kéo chăn che kín mình, cả người vẫn không tự chủ được run lên.
“Chúng ta là người nối nghiệp chủ nghĩa xã hội, hướng về truyền thống cách mạng vẻ vang của cha ông…”
“Cộp, cộp..”
Đầu tiên là nhỏ nhẹ, sau đó càng lúc càng rõ ràng. Mỗi một tiếng, giống như đang đạp thẳng lên nhịp tim của Tạ Tử Thanh.
Cuối cùng, tiếng bước chân dừng lại ở cửa phòng.
Hô hấp của Tạ Tử Thanh hơi ngưng lại.
“Cộp, cộp…”
Âm thanh sau đó lại vang lên trong phòng, không nhanh không chậm tới gần giường.
Tạ Tử Thanh lại càng run rẩy mãnh liệt hơn.
Một lát sau, một cái tay rờ lên đỉnh đầu anh, cố kéo chăn lên.
Lòng Tạ Tử Thanh chìm xuống, ma cũng biết vén chăn? Sẽ không phải trộm đi? Nghĩ như thế, anh lặng lẽ dò tay xuống dưới gối, mò ra một thứ cứng rắn.
Người đến thấy không kéo được chăn trùm đầu của anh, đưa tay sờ về phía bên người anh. Trong một cái chớp mắt tiếp theo, Tạ Tử Thanh đột nhiên phát lực, thừa dịp người kia không phòng bị mà bổ nhào lên, ép người kia nằm dưới người, vật cứng trong tay vững vàng dí sát đầu đối phương.
Đè thấp giọng: “Không muốn chết thì đừng nhúc nhích.”
Người dưới thân giãy dụa một chút, Tạ Tử Thanh thấy thế cố ý cười lạnh một tiếng, anh nói: “Cây súng này của ta là do
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-ban-cung-phong-tha-chet/3185308/quyen-2-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.