Vốn đã đến muộn, lại thêm bị tắc đường, khi bốn ngườiđến rạp chiếu phim, bộ phim đã bắt đầu.
Người trong rạp không quá đông, vẫn còn không ít chỗtrống.
Lâm Tiểu Niên nhìn vẻ trầm tư của Vu Hữu Dư, có chútsợ hãi, đàng hỏi Bành Hưng: “Sư huynh, chúng ta ngồi phía nào?” Lâm Tiểu Niêncó gặp qua Bành Hưng mấy lần, nhưng không quen lắm, chỉ biết anh ta ở cùngphòng với Vu Hữu Dư.
“Ngồi phía nào cũng được.” Bành Hưng nói, rồi tìm ởphía trên một hàng ghế còn trống, cùng Vu Hữu Dư ngồi xuống, không quan tâm LâmTiểu Niên vẫn chưa tìm được chỗ ngồi đang kéo tay Cát Ngôn đến một hàng ghế còntrống ở giữa, cách chỗ đó khá xa.
Ánh sáng trong rạp rất yếu, chỉ khi trên màn hình hiệnlên màu sắc tươi sáng, mới có cơ hội nhìn rõ những người xung quanh.
Cát Ngôn chốc chốc lại quay snag nhìn Bành Hưng, nhưngphát hiện ra một ánh mắt khác đang nhìn chằm chằm về phía mình.
Cô đưa tay huých vào Lâm Tiểu Niên, nói nhỏ: “Vu côngtử sao cứ nhìn chằm chằm về phía bọn mình vậy?”.
Lâm Tiểu Niên đang chăm chú xem phim, nghe Cát Ngônnói, không kìm được, quay đầu lại nhìn, bắt gặp ánh mắt của Vu Hữu Dư. Trongánh sáng mờ mờ, tia sáng lóe lên từ màn hình khiến đôi mắt anh càng sâu hơn.
Không biết tại sao, nhìn ánh mắt anh như vậy, cô bỗngthấy mình mất tự tin và có phần sợ hãi. Cô vội vàng quay đầu đi, vờ chú tâm xemphim.
Khi bộ phim chiếu được một nửa, Vu Hữu Dư cuối cùngkhông thể ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-khien-em-yeu-bac-kinh-mua-dong-nay/3187254/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.