Mặc dù Lâm Tiểu Niên đã nhiều lần nhắc mẹ, có việc thìgọi điện thoại trực tiếp vào điện thoại di động của cô, nhưng mẹ cô đã lớntuổi, trí nhớ đã giảm đi nhiều, vẫn thích gọi điện đến ký túc xá.
Vì vậy, khi Lâm Tiểu Niên về ký túc xá, nghe thấy CátNgôn đang nói chuyện say sưa với mẹ mình.
Đầu điện thoại phía bà Lâm nói: “Niên Niên đang hẹn hòư?”, xem ra bà rất phấn chấn, giọng nói to đến mức ngay cả Lâm Tiểu Niên đứngbên cạnh cũng nghe thấy.
“Vâng, đúng ạ…” Cát Ngôn gật đầu.
“Đúng cái gì mà đúng? Cát Ngôn, cậu đừng có tung tinđồn nhảm.” Lâm Tiểu Niên cướp lấy điện thoại, nói lớn vào đó: “Ai da, mẹ à,không phải con đã nói với mẹ gọi vào di động của con rồi hay sao?!”.
“Gọi vào di động của con chắc gì con đã nói chuyện conđi hẹn hò cho mẹ biết?”
“Con hẹn hò với ai? Mọi người cùng nhau đi xem phim,bọn Cát Ngôn đi đâu mất nên con mới cùng Vu sư huynh đi về trường, làm gì cóhẹn hò gì đâu! Có phải mẹ đã nghĩ nhiều rồi không?” Lâm Tiểu Niên bô lô ba lagiải thích một hồi, không để ý mẹ cô có nghe lọt vào tai hay không.
“Mẹ gọi điện cho con có việc gì ạ?” Lâm Tiểu Niênchuyển chủ đề.
Bà Lâm nói giọng buồn rầu: “Đừng có suốt ngày chỉ chămchăm đi chơi, có thời gian, con thay bố mẹ đến thăm Hoài Ninh, nghe nói nó bịbệnh.”
Lâm Tiểu Niên chau mày: “Mẹ nói linh tinh rồi, hai hômtrước con còn gặp anh ấy, rõ ràng anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cam-on-anh-khien-em-yeu-bac-kinh-mua-dong-nay/3187252/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.